Cố Đình Tư Kính

Cố Cửu Tư bắt đầu với Bạch Kính Đình vào một buổi trưa mùa xuân, cùng nhau trải qua mùa hè nóng nhất ở Hoành Điếm, và cuối cùng là tận hưởng thành quả trong gần một tháng hè.
Còn với t, từ một video leak cảnh hồng y dưới tuyết,
2023 của t đã gói trọn bằng Cố Đình Tư Kính.

==================

 

T đã từng suy nghĩ khá nhiều về việc nên viết Cố Đình Tư Kính như thế nào. Ban đầu, t đã thật sự muốn viết như một bài phân tích mang tính “học thuật khách quan”, về toàn bộ ưu khuyết điểm trong diễn xuất của Bạch Kính Đình trải dài từ buổi đầu tiên cho tới vai Cố Cửu Tư. Đó là lý do t đã dành già nửa năm 2023 này, chỉ để xem phim của anh ta. Dĩ nhiên vẫn chưa xem hết, nhưng t đã hy vọng việc xem liền mạch và có thứ tự như thế, phần nào sẽ giúp t trong việc nhìn nhận và phân tích diễn xuất của diễn viên này. Nhưng rất tiếc, sau khi soạn ra khoảng hơn hai trang word vào giữa tháng 12/2023, t đã quyết định xoá đi và viết lại. Bởi t không phải dân chuyên môn, viết ra những lời lẽ “chuyên nghiệp” và “học thuật” ấy khiến t cảm giác đây không phải là t, và cũng giống “múa rìu qua mắt thợ” quá.

Vì thế, trong lần viết lại này, t quyết định sẽ quay về cách viết bình luận chủ yếu dựa theo thiên kiến cảm tính của cá nhân, cùng với tham khảo một số bình luận khác. Nó sẽ mang tính chủ quan, mặc dù t sẽ cố gắng khách quan nhất có thể, cho nên đây không phải để bao biện hay ép uổng ai phải công nhận diễn xuất của Bạch Kính Đình cả (từ giờ sẽ viết tắt là bjt cho gọn nhé =)))))

 

T nghĩ bjt là kiểu diễn viên khá thông minh, anh ta nắm rất nhanh những đặc điểm nổi trội của nhân vật qua từng giai đoạn, lý giải và thể hiện nó. Sự thay đổi và trưởng thành trong tính cách cũng như toàn bộ bản chất cốt lõi của nhân vật Cố Cửu Tư được anh ta diễn giải chủ yếu qua ánh mắt. Cách diễn giải này cũng thể hiện sự chắc chắn và tiến bộ sau nhiều vai diễn của anh ta – từ những vai diễn đầu tiên như Kiều Nhiên, hay đến tận Lục Chi Ngang chưa thể hiện được sự thay đổi linh hoạt trong cảm xúc, thì đến những vai gần đây như Tiêu Hạc Vân, hay Cố Cửu Tư này sự linh hoạt đã được làm tốt hơn rất nhiều.

 

 

Cố Cửu Tư là một gã ăn chơi, nhưng không phải ăn chơi kiểu hống hách phá làng phá xóm trêu hoa ghẹo nguyệt. Hắn giống một đứa trẻ con mải chơi không chịu lớn thì đúng hơn, dù là một đứa trẻ con hiểu chuyện đời chứ chẳng phải không. Cho nên, chi tiết chiếu ngược cảnh Cố Cửu Tư cho đứa trẻ ăn xin chiếc áo thực chất chỉ là làm rõ hơn bản chất của nhân vật này. Bởi trong màn đối diễn tranh cãi đầu tiên với Liễu Ngọc Như (Tống Dật), cách anh ta thay đổi ánh mắt từ ngông nghênh hiếu kỳ (với chuyện chuyện Ngọc Như thích Thế An) => bất ngờ lúng túng (nói linh tinh bị ăn mắng) => chặc lưỡi mềm lòng (khi nghe Trần Tầm nói Ngọc Như ở nhà không được mẹ kế coi trọng). Một kẻ nếu trời sinh ngông cuồng không coi ai ra gì, sẽ không có được cảm giác thương xót hay mềm lòng trước hoàn cảnh nào cả.

 

Chính việc nắm bắt nhân vật và biết cách thay đổi linh hoạt ánh mắt trong cùng một phân cảnh, Cố Cửu Tư của anh ta trở nên có chiều sâu, nhiều lớp lang hơn là chỉ thuần vui hay thuần đau khổ. Ví dụ một cảnh nữa, là phân cảnh cao trào nhất trong 40 tập phim, cảnh giao bôi trên thành trước trận chiến bảo vệ Vọng Đô. Từ ngỡ ngàng trước dáng vẻ và phục trang xinh đẹp cầu kỳ khác hẳn ngày thường của Ngọc Như => lo lắng và sợ hãi trước trận chiến không cân sức giữa hai bên => ân hận và có lỗi khi không thể lo cho Ngọc Như một cuộc sống bình an trọn vẹn => hoàn toàn thoả hiệp và sẵn sàng nghênh đón tất cả mọi thứ phía trước. Một cái thở hắt nhẹ như tiếng cười trước khi hào sảng tuyên bố “Cố Cửu Tư ta nguyện lấy thân mình chắn gió che mưa, bảo vệ nàng không vướng bụi trần, tóc mai không vương sương gió” – giống như trận đánh sắp tới không còn quan trọng nữa.

 

Tiếp tục một cảnh xử lý cảm xúc, phân cảnh Ngọc Như qua đời. Đầu tiên là trống rỗng, thất thần, hoàn toàn không nhìn thấy sức sống trong ánh mắt => cảm xúc dần dần được đẩy lên khi Cố Cửu Tư nhìn thấy quan tài Ngọc Như, nhận hộp phấn và thư tay Ngọc Như để lại, cuối cùng là hoàn toàn đổ sập. T cảm thấy khá tiếc khi đoàn phim không để nguyên tiếng anh ta khóc mà lại dùng bgm ở đây. Nhưng t vẫn hoàn toàn hài lòng trước cảnh khóc của anh ta – là khóc ra cảm xúc, sự ân hận, tuyệt vọng khi mất đi người thân yêu nhất – chứ không chỉ đơn thuần là rơi nước mắt, cũng không cần gào thét đến méo mó biểu cảm, đủ để thấy được sự dằn vặt, bi thương, gục ngã của nhân vật.

 

 

Một lý do nữa khiến t ưng Cố Đình Tư Kính đến điên, cũng là một điểm t khá thích cách Bạch công tử khai thác nhân vật, đó là anh ta rất chịu khó chăm chút những chi tiết nhỏ. Một cảnh rất nhỏ thôi, có lẽ không nhiều người để ý, nhưng t lại tâm đắc vô cùng. Đấy là khi Cố Cửu Tư dỗ vui Ngọc Như sau khi cô vợ nhỏ của hắn buộc phải trở nên đanh đá, “đánh mất vẻ đoan trang.” Ánh mắt anh ta rất ngọt, động tác ôm má người yêu lau nước mắt rất dịu dàng. Nhưng để ý khoé môi đang cười đầy cưng chiều kia thoáng hạ xuống rất nhanh, trên mặt anh ta lập tức lộ vẻ áy náy, rồi nhanh chóng quay lại biểu cảm dỗ dành ban đầu. Sự áy náy ở đây là bởi Cố Cửu Tư cảm thấy có lỗi khi vì đi theo hắn mà Ngọc Như phải chịu bôn ba như thế. Đây là điều ít có kịch bản nào chi tiết đến thế, chỉ có sự nghiên cứu nhân vật từ nguyên tác và đọc hiểu nhân vật thật kỹ mới biết và diễn giải được.

 

Một lời khen ngợi ở đây dành cho bjt, đó là sự tiến bộ lớn về đài từ của anh ta. Giọng Bạch công tử là giọng Bắc Kinh, điểm mạnh là không bị pha giọng địa phương, nhưng tông giọng trầm. Trước đây anh ta có thói quen nhả thoại nhanh, trong phỏng vấn hay nói chuyện bình thường anh ta cũng nói rất nhanh, âm thanh luôn bị nuốt chữ ở cuối. Nhưng đến Trường Phong Độ, có thể thấy đài từ rõ ràng, gãy gọn, và quan trọng là có cảm xúc :))) quá nhiều khen ngợi dành cho cảnh tự đánh phong thần ở tập 9, khi bốn lần nói “Ngươi sỉ nhục vợ người khác, đã biết lỗi chưa” dành cho Vương Vinh với bốn khí thế, cảm xúc khác nhau: chất vấn, từ đau thành hận, nhẫn nại đòi lời xin lỗi cho Ngọc Như, cuối cùng dù không đứng được vững vẫn kiên định da diết. Và kết thúc bằng câu “Hắn xin lỗi nàng rồi”, nhẹ nhõm, tràn đầy yêu thương.

 

Tiếp tục một đoạn thoại dài nữa, là màn võ mồm với Lương Vương. Thoại nhả rất tự nhiên, có nhấn nhá rõ ràng, thể hiện rõ sự ngông nghênh khinh thường. Dù là tạo bẫy tâm lý để kéo dài thời gian, nhưng nó thật sự là ngữ khí của một người quân tử như Cố Cửu Tư đứng trước phản tặc như Lương Vương.

 

Cố Cửu Tư vẫn tồn tại những điểm yếu mà bjt chưa hoàn toàn khắc phục được. Sự tự nhiên là điểm mạnh khiến nhân vật của bjt trở nên gần gũi, nhưng khi quá “tự nhiên”, đặc biệt trong những cảnh mang tính “nhẹ nhàng”, “pha trò”, người ta sẽ thấy đây là Bạch Kính Đình thường thể hiện trên show hoặc trên sns, chứ không phải nhân vật. Điều này khiến cho dù anh ta rất nỗ lực thay đổi các vai diễn của mình trong suốt sự nghiệp, người xem như t vẫn nhìn thấy lờ mờ một mẫu số chung giữa tất cả các nhân vật đó, một “Bạch Kính Đình” lâu lâu sẽ đứng lẫn lộn trong các vai diễn.

 

==================

 

Theo nhận định của t, Cố Cửu Tư là một kết quả của quá trình tiếp thu và tiến bộ của một diễn viên – một quá trình hết sức bình thường mà đáng lẽ bất cứ diễn viên nào cũng phải có. Cố Cửu Tư với t không phải lời bào chữa “đang nỗ lực” đối với những khuyết điểm, mà nó là “kết quả”, một kết quả đủ thuyết phục, khiến người xem thấy dễ cảm dễ chịu, một kết quả cho thấy anh ta thật sự “tiến bộ” chứ không chỉ là lời khống suông.

 

Như t đã từng nói trong bài không phải review về phim, Bạch công tử vốn dĩ không phải hình ảnh của Cố Cửu Tư khi t lần đầu đọc nguyên tác. Nhưng sau gần một tháng theo dõi bộ phim, với hai lần xem lại từ đầu đến cuối, cùng với không nhớ bao nhiêu lần xem đi xem lại những tập phim và phân cảnh ấn tượng, t cảm thấy hài lòng. Hài lòng vì mặc cho những vấn đề xuất phát do kịch bản và ngoại cảnh, Tư Đình vẫn mang cho t một Cố Cửu Tư, đủ lớp lang và chiều sâu, vẹn nguyên nghĩa khí và sự quân tử.

 

 

T không nhận bjt là một diễn viên thực lực. T cho bjt là một diễn viên thông minh, dám thử và chịu khó mày mò hơn. Anh ta là dân tay ngang thôi, còn phải sửa nhiều lắm :vv Anh ta đối với t dừng ở ngưỡng xem dễ chịu, thoải mái, nét diễn hợp mắt t. Có những vai diễn của anh ta thật sự thì t không cảm được, nhưng có những vai khiến t rất ưng ý như Cố Cửu Tư này. Đại khái như t hay đùa, vai nào bjt thích lắm lắm, anh ta sẽ diễn đến xuất thần luôn =)))))

 

Cố Cửu Tư là nhân vật yêu thích của t, Trường Phong Độ là bộ truyện yêu thích của t. Còn bjt, trở thành một trong số diễn viên trẻ Trung Quốc hiếm hoi t sẽ xem nếu như ra phim mới. T không nghĩ nó là sự tin tưởng kiểu “diễn viên đảm bảo diễn xuất”, “diễn viên có mắt chọn kịch bản” hay gì, t nghĩ nó giống sự tò mò thì hơn. Tò mò xem anh ta sẽ xử lý vai diễn này kiểu gì, tò mò xem vai này so với vai trước anh ta đã thay đổi đến đâu. Thế nên, không phải t tin tưởng bjt, mà là bjt phải thuyết phục t :vv thuyết phục như cách khiến t xem Khai Đoan hai lần, xem Trường Phong Độ ba lần, khiến t giao già nửa năm 2023 cho sự nghiệp diễn phim 9 năm của anh ta.

 

 

Dài dòng đến đây tạm hết. Thực ra khi nói về Cố Đình Tư Kính, t muốn làm video hơn, mọi người sẽ hình dung rõ hơn, nhưng t thật sự kém cỏi trong ngón nghề này, chỉ có thể múa chữ suông thôi. 2023 của t đã rất vui, vì đu anh ta rồi đu phim, đu cp, nói chuyện với người có chung tư tưởng. 2024, chúc con đường sự nghiệp của Bạch công tử tiếp tục toả sáng.

 


2,135 words

Cố Đình Tư Kính, written by K.

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.